Wednesday, June 4, 2008

Cô Thợ May

Cô Thợ May

Mỗi lần đi kích về đêm
Thấy cô ngồi cạnh cây đèn dầu chong
Đứng yên nhìn lén bên trong
Tay cô thêu dệt những vòng chỉ đan
Tóc dài óng mướt vai ngang
Bóng cô trên vách làm ngây hồn người
Ngó ra cô mỉm nụ cười
Mời vào uống nước trà tươi ấm lòng
Cô trao một mảnh khăn bông
Bảo tôi dùng nó để phòng sương khuya
Mỗi khi tôi trể đường dìa (về)
Cô ra trông ngóng hỏi kìa tôi đâu
Áo tôi sờn rách cô khâu
Cơm tôi nấu khét cô sang nấu giùm
Tối đêm cô tới giăng mùng
Quét lau vết buị phuỉ bùn cốt tôi
(Cốt: Lô cốt, hầm trú ẩn)
Đôi khi tim đập bồi hồi
Tôi chừ mở miệng nhưng rồi làm thinh
Vì đời lính trận nhà binh
Khó ai có được cuộc tình tròn vuông
Đã qua mấy chục năm xuông
Nợ cô tôi thiếu đứng ngồi không yên
Không biết cô có bình yên
Đời cô vui vẻ tình duyên thế nào?
Ước mong có dịp gặp nhau
Để cô hiểu được tại sao tôi buồn.