CÔ GÁI TRƯỜNG TÔI
Con gái trường tôi quả đáng yêu
Theo gót chân cô mỗi buổi chiều
Trồng cây si lớn nơi đầu ngõ
Dại khờ nên chỉ biết đăm chiêu
Tóc dài cô chải đến ngang vai
Mãi ngắm chân dung chẳng thuộc bài
Cho dù thầy giận la rầy mãi
Tôi vẩn ôm chằm lấy bóng ai
Hoa trắng cô cài trên tóc ngắn
Giấu tờ giấy học ở trong tay
Tôi muốn trao cô bài thơ tặng
E dè cô bảo thơ không hay
Cô vẩn thờ ơ vẩn lạnh lùng
Bao năm bỏ dở dịp tương phùng
Lòng tôi vương vấn thời xưa cũ
Thương nhớ ngày nào đã học chung
No comments:
Post a Comment