ĐÊM TÀN
Chạnh lòng thương nhớ Đầm Dơi
Sao trăng ngưng mọc bên bờ dậu xưa
Xóm khuya tăm tối người thưa
Lời thề năm cũ chẳng chờ đợi tôi
Nụ hôn chạy trốn đầu môi
Em nay về sống bên chồng nước xa
Em nay cởi áo bà ba
Phấn son tô điểm rời làng bỏ quê
Mấy nồi đất đỏ cơm khê
Mái giầm đợi nhớ kẻ chèo ghe đêm
Bao nhiêu năm có êm đềm
Sao em nỡ trốn xóm nghèo ra đi
Để ta mượn rượu làm thi
Để ta ôm ấp mối tình đơn côi
Đêm tàn nhìn hướng cuối sông
Thuyền ai còn đó bóng hồng trôi đâu
Những vần THƠ Kỹ niệm thời Cấp Sách và Quân Ngũ.
Friday, December 24, 2010
ĐÊM TÀN
Saturday, October 16, 2010
THƯƠNG BÀ
THƯƠNG BÀ
Nắng thiêu cháy đốt lưng khom
Lão bà mệt mỏi ngủ ngon bên đường
Bao năm lam lũ dầm sương
Thương bà kham khổ cuộc đời lầm than
Người mua xế, kẻ tậu vàng
Nhưng bà chỉ sống với vài bó rau
Khốn thay nay đảng giàu sang
Có ai nghĩ tới những hàng dân đen
Thương cô gái Việt bon chen
Làm thân nô lệ phận hèn nước xa
Thương dân lao động không nhà
Xứ người nương tựa chẳng màn nước non
Dù cho cuộc sống mỏi mòn
Nga Sô, Tiệp Khắc vẫn còn gởi thân
Dân ta lưu lạc năm châu
Hỡi ai vui thú với ngàn Thăng Long
Saturday, August 21, 2010
CÔ HÀNG XÓM
CÔ HÀNG XÓM
Thấy cô hàng xóm đi ra ngõ
Mắt mãi đắm nhìn dáng thướt tha
Mẹ già khen bảo con gái lớn
Mấy chốc giờ đây đẹp mặn mà
Quả thật cô nay đẹp mặn nồng
Những lời trao tặng vẫn chưa xong
Nhưng chinh chiến đến tôi thành lính
Giã biệt láng giềng trấn cuối non
Thanh bình không đến tôi xa xứ
Để lại quê nhà bóng dáng ai
Xa cô bạn nhỏ trong tình tự
Mơ một ngày về vai kế vai
Xóm cũ ngày nào luôn đối mặt
Ngại ngùng bỏ lỡ chuyện yêu đương
Vạn dặm đường dài mong trở lại
Để hồn âu yếm trái tim thơ …
Saturday, August 14, 2010
CHIỀU
CHIỀU
Chiều vắng ven rào ta gặp gỡ
Cô mời tôi chén nước dừa tươi
Dừa xanh bên cạnh dòng sông nhỏ
Tôi uống lời cô cả nụ cười
Cô là cô gái của nông thôn
Mỗi sáng đi ngang trước cổng đồn
Áo trắng bà ba hoà nắng sáng
Tóc huyền che dưới nón bài thơ
Tôi đến gặp cô học chữ mơ
Mơ cô thư ký đến thẫn thờ
Mơ sao một thoáng thanh bình đến
Xin cưới cô về để dệt tơ
***
Oán trách trời cao lắm hững hờ
Những chiều mưa phủ cảnh bơ vơ
Tiếng cô thơ ký xa vời vợi
Gió lạnh tràn về nỗi xác sơ
Đã mất bao nhiêu buổi đợi chờ
Chiều chiều xoay mặt hướng quê hương
Bóng cô gái Việt luôn mời gọi
Nhớ áo bà ba cách dặm đường
Trông đợi ngày về viếng ruộng nương
Tóc dài ôm ấp dáng thương thương
Hôn cây kẹp trắng hình ba lá
Hôn áo bà ba lúa toả hương
Sunday, June 27, 2010
BÁNH CỦ CẢI
BÁNH CỦ CẢI
Bánh trắng má cô sáng ững hồng
Ớt cay hòa dịu nước mắm ngon
Ăn vào khó ngủ đêm nằm mộng
Vị mặn tình nồng kiếp đợi trông
Sương ướt đêm khuya trời thắm lạnh
Cô ngồi hâm nóng bánh mời tôi
Ngọt lịm bánh ngon muì củ cải
Vấn vương hương vị bám đầu môi
Mỗi tối đứng chờ giờ mở quán
Ngỏ lòng hăm mộ bánh ngời thơm
Mĩm cười cô nhận lời khen tặng
Hứa hẹn sau nầy sẽ thổi cơm
XXX
Tìm trở lại người nơi quán cũ
Quán vẫn còn đây, chủ đã thay
Khói cơm chưa thổi đã cay
Tình chưa trao được đã bay ngõ nào
Wednesday, May 26, 2010
NHỚ ĐẦM DƠI
NHỚ ĐẦM DƠI
Đoái trông mơ tưởng lần gặp gỡ
Mấy chục năm tàn thoáng gió bay
Quê cũ chiều hè tan nắng chợ
Đò về Cái Rắn biết còn ai
Hương Tràm thắm đượm môi ớm đỏ
Sắc Đước bám màu vạt áo xưa
Bùn ướt đeo chân mùa nước lũ
Nghiêng chèo vén tóc dáng đong đưa
Trăng chiếu đường vào kinh Ông Tự
Sáng người thổi lửa tối hôm nao
Tay thon hâm ấm lòng tôi lạnh
Giấu trộm nụ cười mắt long lanh
Hỡi người con gái xứ Đầm Dơi
Mấy dặm đường dài biển cách đôi
Bao giờ tôi trở về Hưng Mỹ
Nhà Phấn, Rau Dừa ngắm bóng cô
Sunday, April 11, 2010
THÁNG TƯ ĐEN (2010)
Đại tá Hồ Ngọc Cẩn, Tỉnh Trưởng Chương Thiện, bị cộng sản hành quyết
ANH!
Anh gục ngã ngay trong giờ phút cuối
Không cỗ quan tài hay quân nhạc tiễn chân
Đồng đội anh mắt đẫm lệ rưng rưng
Mang thương nhớ trong cuộc đời tù tội
Anh nằm xuống với một lời trăn trối
Tự Do ơi! Thân ta chẳng xá chi
Tháng Tư ơi! Ta vội vã ra đi
Thề không sống trong gông cùm cộng sản
Anh hùng dũng trước pháp trường xử án
Dù đạn thù đã cướp mất đời trai
Anh hiên ngang là Chiến Sĩ Cộng Hoà
Tim tôi sẽ noi gương dù máu cạn
Tôi sẽ sống theo anh hồn trong sáng
Anh soi đường cho tuổi trẻ mai sau
Hãy cùng nhau chờ đợi đến ngày nào
Tự Do đến trên con thuyền tị nạn
Sunday, February 14, 2010
XUÂN NHỚ MẸ
Công Viên Chi Lăng, Đường Tự Do trước 1975
Hình trích từ Internet
XUÂN NHỚ MẸ
Mẹ là sông Hậu Giang, Ông Đốc
Mẹ là nguồn đất đỏ Pleiku
Mẹ vươn thân qua những áng sương mù
Từ Nam Quang vung gươm nhìn phương Bắc
Con xa mẹ sẽ định ngày trở lại
Để tận nhìn môi mẹ đã đổi son
Gương mặt năm xưa nay mẹ chẳng còn
Và ung bướu trong lòng đang nẩy nở
Bướu bauxite mẹ đau cơn khó thở
Quân giặc Tàu đào hút máu ông cha
Sài Gòn mọc lên ốc đảo cao lầu
Ai là tớ, kẻ nào là chủ mới
Phụ nữ, chị em ra ngoài làm nô lệ
Kẻ mang tiền sang nước khác dung thân
Mấy chục năm qua Xuân lại tới Xuân
Con chúc mẹ sống chờ ngày Độc Lập
Con sẽ về cùng mừng ngày dân tộc
Ra biển nhà bắt cá tận Hoàng Sa
Nhắc Trường Sa sao lắm nỗi nghẹn ngào
Thương nhớ mẹ qua đêm dài ngày vắng
Saturday, January 2, 2010
Xuân Canh Dần (2010)
XUÂN CANH DẦN (2010)
Xuân đến Nam Quang hái nụ Đào
Tết về Đất Mũi chiết nhành Mai
Vui Tết xứ người muôn hạnh phúc
Hưởng Xuân quê mẹ vạn hân hoan
Ngoảnh lại Nam Quan biến tự giờ
Ngoái nhìn Đất Mũi hiện trơ vơ
Ngàn thu ai oán buồn nơi đó
Trọn kiếp tủi lòng khóc nước non
(Nam Quang: Ải Nam Quang, Đất Mũi: Mũi Cà Mau)