CÔ HÀNG XÓM
Thấy cô hàng xóm đi ra ngõ
Mắt mãi đắm nhìn dáng thướt tha
Mẹ già khen bảo con gái lớn
Mấy chốc giờ đây đẹp mặn mà
Quả thật cô nay đẹp mặn nồng
Những lời trao tặng vẫn chưa xong
Nhưng chinh chiến đến tôi thành lính
Giã biệt láng giềng trấn cuối non
Thanh bình không đến tôi xa xứ
Để lại quê nhà bóng dáng ai
Xa cô bạn nhỏ trong tình tự
Mơ một ngày về vai kế vai
Xóm cũ ngày nào luôn đối mặt
Ngại ngùng bỏ lỡ chuyện yêu đương
Vạn dặm đường dài mong trở lại
Để hồn âu yếm trái tim thơ …
Những vần THƠ Kỹ niệm thời Cấp Sách và Quân Ngũ.
Saturday, August 21, 2010
CÔ HÀNG XÓM
Saturday, August 14, 2010
CHIỀU
CHIỀU
Chiều vắng ven rào ta gặp gỡ
Cô mời tôi chén nước dừa tươi
Dừa xanh bên cạnh dòng sông nhỏ
Tôi uống lời cô cả nụ cười
Cô là cô gái của nông thôn
Mỗi sáng đi ngang trước cổng đồn
Áo trắng bà ba hoà nắng sáng
Tóc huyền che dưới nón bài thơ
Tôi đến gặp cô học chữ mơ
Mơ cô thư ký đến thẫn thờ
Mơ sao một thoáng thanh bình đến
Xin cưới cô về để dệt tơ
***
Oán trách trời cao lắm hững hờ
Những chiều mưa phủ cảnh bơ vơ
Tiếng cô thơ ký xa vời vợi
Gió lạnh tràn về nỗi xác sơ
Đã mất bao nhiêu buổi đợi chờ
Chiều chiều xoay mặt hướng quê hương
Bóng cô gái Việt luôn mời gọi
Nhớ áo bà ba cách dặm đường
Trông đợi ngày về viếng ruộng nương
Tóc dài ôm ấp dáng thương thương
Hôn cây kẹp trắng hình ba lá
Hôn áo bà ba lúa toả hương
Subscribe to:
Posts (Atom)